Nếu như trên thế giới này không còn người mà bạn muốn bảo vệ?

Lona Blog
Blog Truyện ngắn

“Nếu trên thế giới này không còn người mà bạn muốn bảo vệ…”

Đó là một câu thoại mà tôi xem được trong phim, và nó làm tôi ngộ ra hai điều. Thứ nhất là đôi khi động lực sống của một số người lại không đến từ chính bản thân của họ, mà lại đến từ những thứ bên ngoài. Thứ hai là hãy quan tâm đến những người xung quanh nhiều hơn khi còn có cơ hội. Có những người, bản thân chịu tổn thương cũng không đau lòng bằng việc nhìn người khác chịu tổn thương. Tôi cố gắng nhiều như vậy không phải là vì bản thân mình, tôi chỉ là muốn lo tốt cho ba mẹ, cho hai người bọn họ điều kiện sống tốt nhất, để họ có thể vui vẻ tận hưởng quảng đời còn lại. Tôi không cảm thấy cuộc đời này vui, nhưng tôi còn ba mẹ, còn những buổi chiều hoàng hôn.

Tôi đã từng thử trả lời câu hỏi trên, nhưng không được, tôi không biết câu trả lời. Nếu một ngày động lực sống của tôi biến mất, thì tôi biết phải làm sao đây. Con người ta lo sợ cái chết, cầu mong mình bất tử, nhưng hãy thử tưởng tượng, bạn sống qua trăm nghìn năm, đơn độc một mình, người thân bạn bè đều đã không còn, bạn cũng quá già để có thể kết bạn với những người xung quanh. Không ai quan tâm, không ai thấu hiểu, không ai trò chuyện, mỗi ngày chỉ có thể mang hết hỉ nộ ái ố nói với bầu trời, bầu trời cũng không hồi đáp, vậy thì bạn sẽ vui không? Con người ta hay thường nghĩ về tương lai, nhưng lại chẳng ai dám đảm bảo rằng mình sống được bao lâu. Họ nghĩ mười năm nữa sẽ mua nhà, nhưng chắc gì đã sống được quá năm năm. Tôi đã từng thấy rất nhiều người, bán mạng vì một điều gì đó, có thể là tiền tài, danh vọng, công danh, sự nghiệp. Cho đến một ngày họ nhận ra rằng, chẳng còn ai xung quanh để cùng họ chia sẻ niềm vui của sự thành công. Vậy cho nên, hãy để tâm hơn tới những giây phút hiện tại, bởi vì nó mới là thứ có thể mang lại cho bạn hạnh phúc. Tương lai là gì, nếu nó có hãy đưa ra cho tôi xem, và đương nhiên, không ai làm được điều đó.

Tôi cố gắng để lo tốt cho ba mẹ, đương nhiên là cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Tôi không thể chỉ đi làm việc cật lực một ngày mười hai tiếng, sau đó đem tiền về đưa họ và bảo là: “Ba mẹ muốn gì thì cứ mua.”. Tôi phải hỏi họ cần gì, họ cần nói chuyện với tôi, họ chỉ đơn giản là muốn nghe tôi kể về những niềm vui nỗi buồn. Lại ví dụ như tôi một thân một mình tồn tại trên cuộc đời, từ đá sinh ra như Tôn Ngộ Không thì sao, tôi bảo vệ ai? Tôi có thể bảo vệ những em nhỏ không nơi nương tựa, tôi có thể bảo vệ cho những động vật bị bỏ rơi, hay tôi có thể bảo vệ cho người mình yêu chẳng hạn, còn có bạn bè và những người đối tốt với tôi. Vậy nếu “người mà bạn muốn bảo vệ” ở đây là chính bản thân bạn thì sao. Nếu bạn đã không còn muốn bảo vệ bạn nữa, thì bạn làm gì?

...

Nếu xét thấy cuộc đời vui vẻ hạnh phúc, có thứ đáng để theo đuổi, có lý do đáng để tồn tại thì tôi sẽ sống tốt một chút. Còn nếu như tìm mãi không được một lý do cho sự tồn tại này thì thôi vậy, tự sinh tự diệt, không cần quá lo lắng về nó. Tự sinh tự diệt ở đây không có nghĩa là tự kết thúc cuộc đời mình bằng một cách cực đoan nào đó. Đối với tôi thì thân xác phàm nhân này chính là vay mượn mà có được. Linh hồn mới là thứ thuộc về tôi. Mà thân xác đã không thuộc về tôi thì tôi không có quyền quyết định sinh tử cho nó. Giết người khác hay tự sát suy cho cùng cũng là kết thúc một sinh mệnh, đều mang tội như nhau.

Vậy cho nên, khi cảm thấy không thể kiên trì nỗi nữa, hãy để vận mệnh định đoạt, đừng làm những chuyện khiến bản thân mang thêm tội lỗi. Đứng nhìn và lặng lẽ quan sát nỗi đau của mình, cho đến ngày số mệnh ban cho bạn phán quyết cuối cùng, đừng bao giờ tự đưa ra phán quyết. Cảm nhận của bạn đối với thế giới này bao giờ cũng là cảm nhận chủ quan cả. Sống chết do trời định, chúng ta có muốn quản cũng không quản nỗi. Ví dụ như số tôi đã tận, có cố cách mấy cũng không thể dài thêm, còn nếu số tôi chưa thể chết, có đứng giữa trời mưa đầu mùa cầm gậy sắt thì cũng chưa chắc thiên lôi đã đánh trúng.

Vẫn là nên vạn sự tùy duyên. © Vaan Thanh - blogradio.vn Mời xem thêm chương trình:

Nguồn: Sưu tầm

Các bài viết liên quan
  • Mùa giáng sinh năm ấy

    blogradio.vn - Đợi niềm tin của Nhiên đủ lớn. Đợi tình yêu của anh đủ đong đầy trong nỗi nhớ. Nhiên sẽ đủ can đảm hơn để nói ra những tình cảm thực sự của mình. Lúc ấy mùa Xuân về hẳn là rất ấm áp. Một năm mới lại bắt đầu. Nắng mới vươn mình trên những chồi non, mở rộng tán lá xanh tươi.

  • Em còn trẻ, hãy dựa vào chính mình mà đứng lên

    blogradio.vn - Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận. Thanh xuân không có nuối tiếc thì chẳng phải thanh xuân. Mỗi người đều có một thanh xuân đặc biệt của riêng mình. Người khác khi nhìn vào có thể phán xét là chán ngán, không có tuổi trẻ, thiếu kỷ niệm. Bạn biết đấy, thanh xuân đẹp hay không tùy vào cách bạn tạo ra nó và cảm nhận nó, không nhất định phải long trời lở đất nhưng chắc chắn sẽ cảm động đến khắc sâu.

  • Có một người luôn chờ đợi cậu

    blogradio.vn - Huyên im lặng. Cậu hiểu lúc này trong lòng Phương đang chất chứa những gì. Có lẽ cô bạn đã nhớ nơi mình đã từng sống 16 năm, nhưng lại cảm thấy hoang hoải khi không còn điều gì níu kéo ở nơi đó. Một điều gì thiêng liêng như gia đình, như tình cảm. Nỗi sợ liệu 5 năm, 10 năm nữa trở về Hải Phòng, từ chỗ thân quen, những cảm giác trong lòng cô có thay đổi trở thành xa lạ? Trong khoảnh khắc, Huyên muốn cho Phương biết Hải Phòng vẫn còn một điều níu kéo cô bạn, khiến cô bạn thấy an tâm hơn khi nghĩ về Hải Phòng của cô.

  • Cậu, tớ và lời hứa

    blogradio.vn - Hòa nhìn ra bầu trời xanh thẳm sau cơn mưa bên ngoài ô cửa, lòng hắn như có chút hy vọng, cả chút nhớ mong. Thật muốn được cùng người ấy thưởng thức chiếc bánh ngon lành này.

  • Hãy mang thanh xuân theo cùng những nụ cười

    Blogradio.vn - Cuộc đời giống như chuyến xe, đang âm thầm chở tuổi thanh xuân xa rời bến tuổi trẻ. Hãy mang theo những những nụ cười, và từng khoảnh khắc đẹp của tuổi trẻ về cùng, đừng mang theo những cay đắng, tủi hờn và nước mắt.

Các Bài Viết Bạn Có Thể Quan Tâm

Chúng ta đã chờ nhau cả thanh xuân nhưng lại bỏ lỡ nhau cả một đời

blogradio.vn - Lần này không phải Tường mà chính Vy nhìn bóng lưng Tường lên xe rồi mất hút. “Tường à, em xin lỗi. Chúng ta đã chờ nhau cả thanh xuân nhưng lại bỏ lỡ nhau cả một cuộc đời còn lại. Em xin lỗi và cảm ơn anh về tất cả. Em biết chúng ta đều sẽ buồn nhưng sẽ sống tốt đúng không anh?”.

Mùa giáng sinh năm ấy

blogradio.vn - Đợi niềm tin của Nhiên đủ lớn. Đợi tình yêu của anh đủ đong đầy trong nỗi nhớ. Nhiên sẽ đủ can đảm hơn để nói ra những tình cảm thực sự của mình. Lúc ấy mùa Xuân về hẳn là rất ấm áp. Một năm mới lại bắt đầu. Nắng mới vươn mình trên những chồi non, mở rộng tán lá xanh tươi.

Em còn trẻ, hãy dựa vào chính mình mà đứng lên

blogradio.vn - Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận. Thanh xuân không có nuối tiếc thì chẳng phải thanh xuân. Mỗi người đều có một thanh xuân đặc biệt của riêng mình. Người khác khi nhìn vào có thể phán xét là chán ngán, không có tuổi trẻ, thiếu kỷ niệm. Bạn biết đấy, thanh xuân đẹp hay không tùy vào cách bạn tạo ra nó và cảm nhận nó, không nhất định phải long trời lở đất nhưng chắc chắn sẽ cảm động đến khắc sâu.

Có một người luôn chờ đợi cậu

blogradio.vn - Huyên im lặng. Cậu hiểu lúc này trong lòng Phương đang chất chứa những gì. Có lẽ cô bạn đã nhớ nơi mình đã từng sống 16 năm, nhưng lại cảm thấy hoang hoải khi không còn điều gì níu kéo ở nơi đó. Một điều gì thiêng liêng như gia đình, như tình cảm. Nỗi sợ liệu 5 năm, 10 năm nữa trở về Hải Phòng, từ chỗ thân quen, những cảm giác trong lòng cô có thay đổi trở thành xa lạ? Trong khoảnh khắc, Huyên muốn cho Phương biết Hải Phòng vẫn còn một điều níu kéo cô bạn, khiến cô bạn thấy an tâm hơn khi nghĩ về Hải Phòng của cô.

Cậu, tớ và lời hứa

blogradio.vn - Hòa nhìn ra bầu trời xanh thẳm sau cơn mưa bên ngoài ô cửa, lòng hắn như có chút hy vọng, cả chút nhớ mong. Thật muốn được cùng người ấy thưởng thức chiếc bánh ngon lành này.

Hãy mang thanh xuân theo cùng những nụ cười

Blogradio.vn - Cuộc đời giống như chuyến xe, đang âm thầm chở tuổi thanh xuân xa rời bến tuổi trẻ. Hãy mang theo những những nụ cười, và từng khoảnh khắc đẹp của tuổi trẻ về cùng, đừng mang theo những cay đắng, tủi hờn và nước mắt.

Chúng ta ai rồi cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình

blogradio.vn - Andy đi được sáu tháng, tôi ngã trầy đầu gối hôm qua. Tin nhắn của Andy khi nãy: "Nhớ uống nhiều nước, đừng lười mà rửa chân ở sàn gạch men kẻo ngã." Ra là có những lúc, chính sự dịu dàng của một ai đó khiến người ta buồn nhiều hơn cả việc chia xa.

Quá giang qua mùa đông

blogradio.vn - Yêu là chuyện duy nhất trên đời không thể lên kế hoạch. Trên cùng một chuyến xe buýt, trong một nhóm bạn chơi chung, là bạn cùng lớp, thậm chí là những người xa lạ tình cờ comment trên cùng một bài viết. Tự nhiên thấy mến, nói chuyện đôi câu thấy hợp, thế là yêu thôi. Tình yêu sẽ chẳng theo một lộ trình gì hết. Mưa dầm thấm lâu, hay yêu từ cái nhìn đầu tiên, thì tình yêu cứ vậy mà đến, bất chợt. Và hết yêu cũng vậy.

Trà nguội rồi, em mang cho anh cốc khác nhé

blogradio.vn - Cùng là những người xa quê, Minh hiểu hơn hết sự trống trải, cô đơn của những người con xa xứ. Khi đó họ cần đó là một điểm tựa tinh thần để có thể bấu víu, vượt qua khó khăn. Nó như hơi ấm của ngọn lửa trong đêm, vừa thắp lên hi vọng vừa bao bọc, bảo vệ.

Nếu cậu vẫn thích tớ nhất định tớ sẽ chờ

Mỗi người xuất hiện trong cuộc đời bạn đều có nguyên do của nó. Mỗi một cuộc gặp gỡ, đều có nguyên nhân, những người giúp đỡ và dạy bạn cách yêu cùng làm bạn, người rời đi sẽ cho bạn hiểu được cách trân trọng cùng trưởng thành, bất luận là người cho bạn một hồi ức khắc sâu, khiến cho bạn khi nhớ lại, là tốt cũng được, là xấu cũng chẳng sao, dù gì cũng đều là một dạng quá khứ. Phải học được một điều gì đó trong mỗi mối quan hệ, để không làm hoài phí một dịp gặp gỡ. Những ngày sau này, còn phải thật sự xem kỹ những mối quan hệ của bản thân, cùng người xứng đáng ở cạnh nhau, vòng tròn tuy nhỏ nhưng chất lượng là tốt rồi. Quãng đời còn lại không còn dài, xin hãy ở bên những người xứng đáng

Phía sau một câu chuyện cổ tích

blogradio.vn - Ngày xửa ngày xưa, sau biết bao gian nan chống lại lời nguyền rủa của mụ phù thủy độc ác, công chúa xinh đẹp cùng với bạch mã hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau trọn đời. À, tất nhiên còn có cô nàng thị nữ và cậu chàng thị vệ nào đó phải lòng nhau từ lúc nào chẳng biết.

Tuổi Ngông Cuồng

Tớ - đứa trẻ mười lăm tuổi. Vừa chạm ngõ cái tuổi trăng tròn, cái tuổi mà không còn nhỏ nhắn gì nữa, cái tuổi mà cần chững chạc rồi. Sơ sơ qua thì tớ là một cô nhóc bướng bỉnh, từ nhỏ đến lớn, tớ chỉ làm theo mỗi ý mình.

TOP 
LONA SHOP Chuyên hàng nội địa Nhật

Nếu có bất kỳ câu hỏi hoặc phản hồi nào, đừng ngần ngại liên lạc với chúng tôi. Chúng tôi sẵn lòng hỗ trợ và lắng nghe từ bạn.
Xin chân thành cảm ơn sự quan tâm của bạn!

Thị Trấn Quỳnh Côi, Quỳnh Phụ, Thái Bình

[email protected]

0845787222

Đăng ký nhanh

Đăng ký thành viên để nhận được nhiều ưu đãi hơn

Follow Us

© lonashop.net. All Rights Reserved.